CHOCOLATE NGỌT NGÀO [By]
CHOCOLATE NGỌT NGÀO
T-uBy
- Chán quá, có gì chơi không bà! – Duy quơ quơ nhỏ bạn ngồi
kế.
- Tui có mấy bức hình mới chụp con Lu nè! – My lấy cái album
nhỏ xíu màu hồng ra để nhẹ lên bàn.
- Công nhận con Lu của bà yêu thật ha, dễ thương quá! – Duy nói
với cái giọng bể, nhìn với con mắt lấp lánh khi My lật từng trang album.
- Vớ vẩn, ông là con trai thì sao hông men-lì một tí đi, ế
là phải, khỏi cần cãi…
***
My với Duy là bạn mới quen cùng bàn
trong lớp, rõ ràng là My thích Duy, cái kiểu sét canh thẳng đầu nó mà ném tia
tình củm học trò mới lớn vào. Tuy Duy không phải là kiểu người đẹp trai, săn
chắc như bọn dân thể thao cùng lớp, nhưng cái khuôn mặt như sao Hàn với cái
răng khểnh nhìn đúng cách mà My nghĩ ràng đáng (để) thương. Hai đứa đều ‘zui’
tính, đều thích cùng một loại truyện tranh mà vẫn chưa có tập cuối, nhìn chung
thì hai có vẻ hợp nhau, điều này không khỏi dẫn đến “bản tin thời sự” của hội
nhiều chuyện.
Nhỏ bạn thân của My, Thanh cũng có
quan hệ nhiều với hội Gossip:
- My này, bà thích
Duy thiệt á?
- Eo, là bạn thân tui mà hỏi cái câu thế à? Năm sau cuối cấp
rồi, học không lo học mà lo thích với thiết. – Nó nói, cái giọng nghe là biết
‘xạo’, nhưng mà My đã không muốn nói thì Thanh cũng không ép nữa.
Cái chuyện
ùm xèo này cái tai của Duy cũng đã vừa nghe…
Vô lớp, lần
này My không nói chuyện với Duy nữa. Nó thừa biết Duy là một đứa không quen với
cái kiểu bạn bè chọc ghẹo như nó, lúc này nó chỉ biết nó đang rối. Thanh vô
ngồi kế My, nó móc bánh ra chia nhỏ bạn thân một phần. Nhưng một đứa ‘quậy’ như
Thanh thì dễ gì mà ăn, Thanh đưa cho Duy rồi nói: “Của ‘bé’ My tặng Duy nèèè!”.
Với ánh mắt lạnh lùng nhất mà nó từng thấy, tiếng ‘Không’ được phát lên từ Duy
thật sự làm một người có tính tự trọng như My bực mình (dù cái bánh đó không
phải đưa từ tay My) …
Tối về, nó
quyết định online, nó pm ẩn cho Duy mấy dòng ‘bày toả’ nổi bức xúc trong lòng
nó. “Tui thật hết hiểu một con người như
ông, người đâu mà ai khác nói tí cũng giận. Tui bảo rồi, con trai như ông cứ
vậy là con gái không thích là phải, chỉ là tin đồn thôi thì cứ cho nó qua như
một làn gió nhẹ đi, sao cứ thích lấy cái quạt mà phất cho nó thêm to to to thật
to vào. Thôi nha, dù sao tui cũng so-ri ông, vẫn là bạn nhé JJJ !”
Thêm một
buổi sáng ảm đạm (nó nghĩ vậy), cũng là một ngày trên lớp, nhưng lần này là
những viên chocolate nhỏ. Nó thích mang đồ ăn vào chia cho mấy bạn ngồi gần nó
trước khi vào tiết học, nó cho đằng trước đằng sau, nhai một cục trong miệng xong
cất hộp kẹo vào. Rồi một cái giọng vịt đực vang lên: “Này, bộ bà không định
chia cho tui thiệt à?”
T.B